Đảo chính Chile 1973
Đảo chính Chile 1973 | |||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của lịch sử Chile, chiến dịch Condor, và Chiến tranh Lạnh | |||||||||
![]() Vụ ném bom vào dinh thự La Moneda ngày 11 tháng 9 năm 1973 bởi Không quân Chile | |||||||||
| |||||||||
Tham chiến | |||||||||
![]() ![]() |
| ||||||||
Hỗ trợ:![]() ![]() | |||||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||||
![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() | ||||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||||
46 người | |||||||||
60 người trong cuộc đảo chính |
Đảo chính năm 1973 tại Chile là một cuộc đảo chính quân sự lật đổ chính quyền cánh tả của Đảng Unidad Popular, là một sự kiện bước ngoặt của Chiến tranh Lạnh và lịch sử của Chile. Sau một thời gian dài gặp tình trạng bất ổn xã hội và chính trị giữa Quốc hội do những người bảo thủ chi phối và vị Tổng thống dân bầu theo đường lối xã hội chủ nghĩa Salvador Allende [5][6], Allende bị lật đổ trong cuộc đảo chính. Ông đã tuyên bố không từ chức và bị giết hại, phe đảo chính tuyên bố là ông tự sát. Quân đội đã nắm chính quyền và lập nên chính quyền quân sự [7].
Chính quyền quân sự bao gồm người đứng đầu của Không quân, Hải quân, Carabineros (lực lượng cảnh sát) và Lục quân, Augusto Pinochet dần vươn lên nắm quyền lực tối cao trong vòng một năm sau cuộc đảo chính, chính thức nắm giữ chức vụ Tổng thống Chile vào cuối năm 1974. Pinochet sau đó đã nắm giữ quyền lực và chấm dứt Chính phủ Thống nhất dân cử của Salvador Allende, phát động chiến dịch khủng bố nhằm vào những người ủng hộ chính phủ Allende bao gồm vụ giết chết cựu Ngoại trưởng Orlando Letelier. Trước thời kỳ cai trị của Pinochet, Chile trong nhiều thập kỷ được ca ngợi như là một điển hình của dân chủ và ổn định chính trị trong một Nam Mỹ tràn ngập các chính quyền quân sự và chủ nghĩa Caudillo.[8][9]
Trong thời gian xảy ra các cuộc không kích và tấn công mặt đất trước cuộc đảo chính, Allende đã đọc diễn văn cuối cùng của ông, trong đó ông tuyên bố sẽ ở lại Dinh Tổng thống, phản đối kịch liệt đề xuất ông được ra đi an toàn nếu ông chọn sống lưu vong thay vì ở lại đối đầu [10]. Nhân chứng trực tiếp về cái chết của ông tuyên bố rằng ông tự tử trong cung điện. Sau cuộc đảo chính, chính quyền thành lập một chế độ độc tài quân sự với sự hỗ trợ từ phương Tây để cai trị Chile cho đến năm 1990. Chính quyền này được ghi nhớ bởi nhiều cáo buộc vi phạm nhân quyền. Một phong trào nổi dậy chống lại chính phủ Pinochet được duy trì bên trong Chile bởi các nhân vật có cảm tình với chính phủ Allende cũ, và một cuộc trưng cầu ý dân năm 1988 đã loại bỏ Pinochet khỏi quyền lực.
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]- ^
Lawson, George (2005). Negotiated Revolutions. tr. 182.
The only armed resistance came in a handful of factories, the La Legua poblacion in Santiago and in isolated gunfights with MIR activists.
- ^ McSherry, J. Patrice (2011). “Chapter 5: "Industrial repression" and Operation Condor in Latin America”. Trong Esparza, Marcia; Henry R. Huttenbach; Daniel Feierstein (biên tập). State Violence and Genocide in Latin America: The Cold War Years (Critical Terrorism Studies). Routledge. tr. 107. ISBN 978-0415664578.
- ^ Walter L. Hixson (2009). The Myth of American Diplomacy: National Identity and U.S. Foreign Policy. Yale University Press. p. 223. ISBN 0300151314
- ^ Kornbluh, Peter. “Brazil Conspired with U.S. to Overthrow Allende”. National Security Archive (bằng tiếng Anh). George Washington University. Lưu trữ bản gốc 8 Tháng 7 2018. Truy cập ngày 16 tháng 5 năm 2019. Kiểm tra giá trị ngày tháng trong:
|archive-date=
(trợ giúp) - ^ Cohen, Youssef (1994). Radicals, Reformers, and Reactionaries: The Prisoner's Dilemma and the Collapse of Democracy in Latin America. Chicago, Illinois: University of Chicago Press. tr. 98–118. ISBN 978-0-2261-1271-8. Truy cập ngày 30 tháng 8 năm 2023 – qua Google Books.
- ^ Busky, Donald F. (2000). Democratic Socialism: A Global Survey. Greenwood Publishing Group. tr. 195–196. ISBN 978-0-275-96886-1. Truy cập ngày 30 tháng 8 năm 2023 – qua Google Books.
- ^ Gott, Richard (14 tháng 9 năm 1973). “Junta general names himself as new President of Chile”. The Guardian.
- ^ Lilley, Sasha; Schlotterbeck, Marian (4 tháng 9 năm 2020). “Salvador Allende's Brief Experiment in Radical Democracy in Chile Began 50 Years Ago Today”. Jacobin. Truy cập ngày 30 tháng 8 năm 2023.
- ^ Nogee, Joseph L.; Sloan, John W. (1979). “Allende's Chile and the Soviet Union: A Policy Lesson for Latin American Nations Seeking Autonomy”. Journal of Interamerican Studies and World Affairs. 21 (3): 339–368. doi:10.2307/165728. ISSN 0022-1937. JSTOR 165728.
- ^ “ROME NEWS TRIBUNE Sep 11, 1973”. 11 tháng 9 năm 1973. Truy cập ngày 19 tháng 11 năm 2011.
Thập niên 1940 |
|
---|---|
Thập niên 1950 |
|
Thập niên 1960 |
|
Thập niên 1970 |
|
Thập niên 1980 |
|
Thập niên 1990 |
|
Xem thêm | Quan hệ Hoa Kỳ-Liên Xô • Quan hệ NATO-Nga |
Địa chính trị | Siêu cường quốc • Khối phía Đông • Khối phía Tây • Nhà nước cộng sản • Thế giới tự do • Phong trào không liên kết • Trung Quốc cộng sản • Hội nghị Ba Lục địa 1966 • Địa chính trị dầu mỏ |
Tổ chức |
|
Chạy đua | |
Ý thức hệ | Chủ nghĩa tư bản (Trường phái kinh tế học Chicago • Kinh tế học Keynes • Chủ nghĩa tiền tệ • Kinh tế học tân cổ điển • Kinh tế học trọng cung • Chủ nghĩa Thatcher • Thuyết kinh tế của Reagan) Chủ nghĩa cộng sản (Chủ nghĩa Stalin • Chủ nghĩa Trotsky • Chủ nghĩa Mao • Tư tưởng Chủ thể • Chủ nghĩa Tito • Chủ nghĩa cộng sản cánh tả • Chủ nghĩa Guevara • Chủ nghĩa cộng sản châu Âu • Chủ nghĩa Castro) Dân chủ tự do • Dân chủ xã hội • Chủ nghĩa bảo hoàng |
Tuyên truyền | |
Chính sách ngoại giao | Học thuyết Truman • Kế hoạch Marshall • Chính sách ngăn chặn • Học thuyết Eisenhower • Thuyết domino • Học thuyết Kennedy • Cùng tồn tại hòa bình • Ostpolitik • Học thuyết Johnson • Học thuyết Brezhnev • Học thuyết Nixon • Học thuyết Ulbricht • Học thuyết Carter • Học thuyết Reagan • Rollback |
Text is available under the CC BY-SA 4.0 license; additional terms may apply.
Images, videos and audio are available under their respective licenses.